Những người bạn vĩnh cữu

Hãy dành thời gian cho bạn của ta vì nếu không ta sẽ mất bạn theo thời gian.

Tôi học trung học ở Đức và đương nhiên có bạn học Đức. Lâu lâu lại kêu gọi họp mặt kỷ niệm 10, 20, 25 năm đậu Tú tài, cụng ly bia – tôi không biết uống rượu nên đành cụng Cola với chúng nó vậy – rồi tán gẫu về tình hình chính trị hay tào lao thời tiết xấu đẹp. Xong chia tay ai về nhà nấy. Chẳng thấy nhớ nhung gì nhau cả.

Hệ thống giáo dục ở Việt Nam khác với Đức. Học trò học chung lớp với nhau từ lớp một cho đến lúc tốt nghiệp trung học nên thân thiết hơn do có nhiều kỷ niệm chung như cùng nhớ thầy giáo này khó, cô giáo kia dữ, cùng chung nỗi lo mỗi kỳ thi, nhớ thằng bạn này phá, con bạn kia nói chuyện nhiều trong lớp hay đơn giản cùng nhớ về cây phượng vĩ đỏ thắm góc sân trường mỗi độ hè về.Sau 1975 bạn bè chia ly tứ xứ. Đa số đi vượt biên rồi định cư ở Mỹ, Gia Nã Đại, Âu châu, Úc châu. Đứa kẹt lại Việt Nam. Đứa mất mạng trên đường tìm tự do.
Rồi Internet, Email, Facebook dần dần giúp bạn bè tìm lại nhau, nhắc ân oán xưa, ôn kỷ niệm cũ. Ngày gặp lại hồi hộp không biết bạn mình giờ nhìn ra sao, còn nhớ mình hay không ? Có nhiều người đi vào đời ta nhưng chỉ vài người để lại dấu ấn làm ta phải hồi hộp. Đó chính là những người bạn vĩnh cữu Friends-Forever.

Tôi cận thị nặng nên đọc câu ngạn ngữ này thấy thấm thía vô cùng: Bạn bè như kính áp tròng, mất nó vĩnh viễn không tìm lại được, vì vậy phải biết giữ gìn nó. Điều này có nghĩa là tôi sẽ phải đi du lịch nhiều hơn nữa vì bạn tôi sống rải rác ở khắp nơi trên thế giới.

Werbung

Ein Kommentar zu „Những người bạn vĩnh cữu

Kommentar verfassen

Trage deine Daten unten ein oder klicke ein Icon um dich einzuloggen:

WordPress.com-Logo

Du kommentierst mit deinem WordPress.com-Konto. Abmelden /  Ändern )

Facebook-Foto

Du kommentierst mit deinem Facebook-Konto. Abmelden /  Ändern )

Verbinde mit %s